Nguyễn Du

Loading...

Hai di sản Việt Nam tiếp tục được công nhận Di sản Tư liệu Thế giới

Hai di sản Việt Nam là “Thơ văn trên kiến trúc cung đình Huế” và “Mộc bản trường Phúc Giang (Hà Tĩnh)” vừa chính thức được UNESCO công nhận là Di sản Tư liệu Thế giới.
 
Trao bằng chứng nhận Di sản Tư liệu Thế giới cho Huế.
 
Chiều 19/5, trong Hội nghị lần thứ 7 của MOWCAP (Ủy ban Chương trình Ký ức Thế giới khu vực châu Á-Thái Bình Dương) tại Huế đã chính thức công nhận thêm 2 di sản Việt Nam là “Thơ văn trên kiến trúc cung đình Huế” và “Mộc bản trường Phúc Giang (Hà Tĩnh)” trở thành Di sản Tư liệu Thế giới.
 
Về di sản “Thơ văn trên kiến trúc cung đình Huế” là hệ thống những bài thơ, văn, câu đối… được chạm khắc, khảm cẩn trên công trình thuộc kinh đô Huế giai đoạn 1802 - 1945 bằng văn tự chữ Hán và hầu hết tác giả là các vị vua, quan lại triều Nguyễn.
 
Đối với “Mộc bản trường Phúc Giang (Hà Tĩnh)” là tập tư liệu vô cùng độc đáo với gần 400 bản khắc chữ Hán - Nôm ngược, dùng để in tài liệu phục vụ cho hoạt động văn hóa và giáo dục và được chế tác trong thời gian từ 1758- 1788.
Trao bằng chứng nhận Di sản Tư liệu Thế giới cho Hà Tĩnh.
 
Trên cơ sở tham khảo, tóm tắt và bổ sung các sách kinh điển của Nho giáo, các thầy giáo dòng họ Nguyễn Huy đã biên soạn và khắc in các tập sách, phục vụ việc dạy và học của trường học Phúc Giang.
 
Điểm đặc biệt của di sản này là liên quan đến giáo dục ở một làng quê xa kinh thành, là khối mộc bản duy nhất về văn hóa, giáo dục của một dòng họ được lưu giữ ở Việt Nam. Mộc bản được khắc trên gỗ thị theo thể chân thư, mỗi mặt khoảng 18 đến 20 hàng chữ.
 
Cả 2 di sản Việt Nam lần này đều có những nét độc đáo riêng để trở thành Di sản Tư liệu Thế giới.
 
Mộc bản trường Phúc Giang (Hà Tĩnh).
 
Trước đó, Việt Nam đã có 4 di sản được công nhận là Di sản Tư liệu Thế giới khu vực châu Á - Thái Bình Dương bao gồm: Mộc bản triều Nguyễn, Bia đá các khoa thi tiến sĩ triều Lê - Mạc (1442-1779), Châu bản thời Nguyễn và Mộc bản chùa Vĩnh Nghiêm (tỉnh Bắc Giang).
 
 
Theo Hữu Tin/Đại Đoàn Kết
Tham quan ảo 3D
Nghiên cứu - Thảo luận
Di sản văn hóa

Đồ gỗ sơn thếp Việt Nam xưa và nay (Phần 2 và hết)

Thực trạng cổ vật bằng gỗ sơn son thếp vàng Như trên đã trình bày, đồ gỗ sơn thếp cổ Việt Nam là một nghề truyền thống có từ lâu đời. Chúng được sản xuất theo một quy trình bài bản, cẩn thận. Sản phẩm đẹp và có thời gian sử dụng hàng trăm năm. Đặc biệt, chúng để lại cho hôm nay và mai sau những giá trị về văn hóa, lịch sử. Do khí hậu Việt Nam nóng nhiều, ẩm cao, đồ gỗ hay gỗ sơn thếp rất chóng hỏng. Mặt khác, cổ vật bằng gỗ hay gỗ sơn thếp bảo quản rất khó khăn. Trong môi trường tự nhiên, chúng là thức ăn ưa chuộng của nhiều loài côn trùng như mối mọt. Việc bảo quản phòng ngừa cho đồ gỗ nói chung không dễ dàng chút nào. Chúng cần bảo quản trong môi trường ổn định quanh năm, với nhiệt độ từ 22 đến 250C và độ ẩm từ 58 đến 63 % và có chế độ quang dầu định kỳ (còn gọi toát). Dầu quang là sơn giọt 1 hòa với dầu hỏa theo tỷ lệ phù hợp và toát lên bề mặt hiện vật. Việc quang dầu giúp giữ ẩm nên cốt gỗ không bị cong vênh, co ngót, nứt nẻ. Còn bảo quản xử lý trị liệu lại càng khó khăn hơn, bởi hiện nay chưa có cán bộ kỹ thuật bảo quản chuyên ngành về đồ gỗ sơn thếp theo đúng nguyên tắc bảo quản cổ vật bảo tàng và làng nghề truyền thống đang bị “cách tân”. Vì vậy, cổ vật bằng gỗ sơn thếp trước thời Lê- Nguyễn không tìm thấy nhiều.

Xem tiếp

Thư viện phim tư liệu

Bộ đếm lượt truy cập

di tich Nguyen Du

Liên kết Website

Bản quyền © 2015 Nguyễn Du - Danh nhân văn hóa thế giới - Ban quản lý khu di tích Nguyễn Du.
Địa chỉ: Xã Tiên Điền - huyện Nghi Xuân - Tỉnh Hà Tĩnh.
ĐT: 02393 826 599        Đăng ký tham quan: 02393 825 133
Email: [email protected]
Chịu trách nhiệm nội dung: Ban quản lý khu di tích Nguyễn Du
Nêu rõ nguồn nguyendu.org.vn khi đăng bài từ website này.